Chào mừng bạn đến với Wesite Nhalamiabaoloc.com chuyên mục “Truyện Dân Gian“
Các bạn đang xem “Truyện Dân Gian“ thuộc bài viết Ông nọ bà kia “Truyện Dân Gian”
Truyện Dân Gian là một loại văn học truyền miệng được truyền đạt từ thế hệ này sang thế hệ khác trong một cộng đồng cụ thể. Các câu chuyện dân gian thường được kể lại qua lời kể, bài hát, hoặc diễn xuất trong các sự kiện truyền thống. Truyện Dân Gian thường dựa trên các tình huống, nhân vật, và sự kiện từ cuộc sống hàng ngày của người dân và thường chứa các yếu tố truyền thống, tâm linh, và triết học của một nền văn hóa cụ thể.
Truyện Dân Gian không chỉ là một phần quan trọng của văn hóa mà còn là nguồn cảm hứng cho nghệ sĩ, nhà văn, và những người nghiên cứu văn học. Chúng thường thể hiện sự phong phú và đa dạng của thế giới văn hóa và tạo ra những kết nối sâu sắc giữa con người và câu chuyện.
Mời các bạn đọc “Ông nọ bà kia “Truyện Dân Gian”” Đọc Truyện Online Miễn Phí tại Website Nhalamiabaoloc.com
Ông nọ bà kia “Truyện Dân Gian”
– Giờ có dịp may, nào các anh có muốn làm ông nọ bà kia thì nói ngay.
Thấy Quỳnh ngỏ lời thế, anh nào cũng như mở cờ trong bụng, tranh nhau nhận trước.
Quỳnh bảo:
– Được các anh về nhà thu xếp khăn gói, rồi lại đây uống rượu mừng với ta, mai theo ta ra kinh đô sớm.
Anh nào anh nấy lật đật về nhà, vênh váo, đắc chí lắm, có anh về đến cổng, thấy vợ đang làm lụng lam lũ liền bảo vợ:
– Ít nữa làm nên ông nọ bà kia, không được lam lũ thế mà người ta chê cười cho.
Vợ hỏi:
– Bao giờ làm quan mà khoe váng lên thế?
– Nay mai thôi, sắp sửa khăn gói để mai đi sớm!
Nói xong, lại nhà Quỳnh đánh chén. Anh nào anh nấy uống say tít rồi mỗi anh nằm một xó. Đến khuya, Quỳnh sai người đem võng, võng anh nọ về nhà anh kia, anh kia về nhà anh nọ, nói dối rằng: Say rượu ngộ cảm phải bôi dầu xoa thuốc ngay không thì oan gia!
Các “Bà lớn” đang mơ màng trong giấc mộng, thấy người gõ cửa mà nói những chuyện giật mình như thế, mắt nhắm mắt mở, tưởng là chồng, ôm xốc ngay vào nhà, không kịp châm đèn đom đóm, rồi nào bôi vôi, nào xoa dầu, miệng lẩm bẩm: “Rượu đâu mà rượu khốn, rượu khổ thế! Ngày mai lên đường mà bây giờ còn say như thế này! Nhờ phúc ấm có làm được ông nọ bà kia thì cũng lại phiền tôi thôi!”
Xoa bóp cho đến sáng, nhìn thì hóa ra anh láng giềng, các bà ngẩn người mà các anh đàn ông kia lại càng thẹn, vội cúi gằm mặt xuống cút thẳng. Về đến nhà, thấy vợ mình cũng đang đỏ mặt tía tai lại nói ngay:
– Ai ngờ nó xỏ thế. Tưởng ông nọ bà kia là thế nào. Thôi từ nay kệch đến già!